Xem Phim Tieu Ly Phi Dao tap 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13,14,15,16,17,18,19,20,21,22,23,24,25,26,27,28,29,30,31,32,33,34,35,36,37,38,39,40, tap cuoi. Ho đã trốn tại lý gia. Phim Tiểu Lý Phi Đao cũng nói về tình cảm của Tầm Hoan và Thi Âm nhưng do Long Khiếu Vân có mối thù sâu nặng với gia đình họ lý nên đã tìm mọi cách để chiếm đoạt Thi Âm người mà Tầm hoan yêu thương nhất. Cuối cùng Tầm Hoan cũng bỏ tất cả tài sản cho Thi Âm và Long Khiếu Vân ra đi phiêu bạc tìm men rượu giải sầu, nhưng vẫn bị người trong gian hồ truy sát, ở phần cuối của bộ phim Tiểu Lý Phi Đao cho khán giả nhiều pha võ thuật đẹp mắt...Hai người đi ngang qua đám đông khách khứa. Căn phòng chặt đầy các quí bà, quí ông mặc những bộ y phục mốt và đắt giá nhất. Họ đều là khách của phu nhân Windermere.Có hai giá: người giàu thì bốn mươi xu ban ngày, ba quan ban đêm. Người khác thì hai mươi xu ban ngày, bốn mươi xu ban đêm. Bác trả tôi hai mươi, bốn mươi.
Nhưng gã nông dân còn nghĩ ngợi. Gã biết rõ bà mẹ gã lắm. Gã biết bà lão bền bỉ, tráng kiện và dai sức đến như thế nào. Mặc dù thầy thuốc nói thế chứ dễ phải kéo đến tám ngày mới xong.
Gã cả quyết nói:
- Không, tôi muốn mụ định cho tôi một giá, thế, một giá để trông cho đến xong. Tôi cũng liều may rủi xem sao. Thầy thuốc bảo là bà sắp đi ngay. Nếu thế thì hay cho mụ, thiệt cho tôi. Nhưng nếu bà lão còn đến mai hay lâu nữa thì hay cho tôi, thiệt cho mụ!
Mụ coi người ốm ngạc nhiên, nhìn gã đàn ông. Mụ chưa từng nhận khoán một cái chết nào. Mụ ngần ngừ, cũng muốn thử cầu may xem sao. Rồi mụ nghi người định bịp mình.
- Chưa nhìn thấy bà lão nhà bác thì tôi chưa nói năng gì được. – Mụ trả lời.
- Thế thì đi, đi xem.
Mụ chùi tay rồi theo gã đi luôn.
Dọc đường họ chẳng nói năng gì. Mụ đi tất tưởi, trong khi gã sải đôi cẳng chân dài như thể mỗi bước đều phải bước qua một con suối.
Những con bò nằm trong đồng, mệt mỏi vì nóng bức, nặng nề ngửng đầu lên và rống khe khẽ, hướng về phía hai người đi qua, để xin họ ít cỏ tươi.
Gần về đến nhà, Honore Bontemps lẩm bẩm:
- Ngộ xong rồi thì sao?
Và niềm ao ước bất tự giác của gã bộc lộ ra trong giọng nói.
Nhưng bà lão không hề chết. Bà nằm ngửa, trên chiếc giường nát, hai bàn tay đặt lên cái chăn vải tím, những bàn tay gầy một cách kinh khủng: gân guốc xù xì, giống như những con vật lạ lung, như n